Chủ nghĩa phát xít là gì?


Một lời cảnh cáo bởi Chad Lodder
Dịch bởi một người rất dễ mến.

English | Tiếng Việt

Chủ nghĩa phát xít là gì?

Một niềm tin vào quyền thượng đẳng của cảnh sát và quân đội, đoàn kết dưới một người cai trị có sức lôi cuốn, người mà sẽ bảo vệ đất nước một cách mạnh mẽ khỏi sự “phân rã xã hội” gây ra bởi “những nhóm người ngoài” đã bị quỷ hóa.

Nhà cai trị hứa hẹn mang dân tộc quay về một khoảng thời gian huyền thoại của sự vĩ đại trong quá khứ.

Chủ nghĩa phát xít bị ám ảnh với ý tưởng phân rã đạo đức và xã hội gây ra bởi những kẻ thù đã bị quỷ hóa của nhân dân (thường là người Do Thái, người cộng sản, người đồng tính luyến ái, hoặc những người nhập cư).


Tư tưởng phát xít cho rằng những kẻ thù của nhân dân này tham gia vào một âm mưu rộng lớn để làm suy yếu và lật đổ đất nước.


Nhà lãnh đạo phát xít luôn định vị mình là vị cứu tinh của nhân dân. Chỉ có nhà lãnh đạo là có thể đánh bại âm mưu quỷ quyệt và sâu rộng nhằm chống lại người dân và khôi phục lại đất nước về thời kỳ vinh quang và hưng thịnh trước đó. Chỉ có nhà lãnh đạo là có thể hút cạn đầm lầy và làm cho quốc gia lớn mạnh một lần nữa.


iNhà lãnh đạo phát xít cố tình lợi dụng sự sợ hãi và sự không chắc chắn của người dân trong những thời điểm khó khăn - tai ương kinh tế, dịch bệnh, thất nghiệp, tham nhũng, tình trạng bất ổn xã hội. Nhà lãnh đạo đổ lỗi cho tất cả những điều trên là những mưu tính chống lại người dân- và yêu cầu quyền hạn đặc biệt để sửa chữa nó.


Chủ nghĩa phát xít được đánh dấu bằng sự khinh miệt đối với kẻ yếu, và sự sùng bái chủ nghĩa đấng nam nhi truyền thống. Chủ nghĩa phát xít khuyến khích sự hiển thị công khai và hùng hổ khoa trương sức mạnh và ưu điểm “nam tính”- thường là những người mặc đồng phục. Phụ nữ, người đồng tính luyến ái, người khuyết tật, những người nhập cư thì bị áp chế và chế giễu.


Chủ nghĩa phát xít bị ám ảnh bởi chủ nghĩa truyền thống; với chủ nghĩa anh hùng và sức mạnh bởi đoàn kết. Khi khoa học và chủ nghĩa duy lý đe dọa trật tự phát xít, chúng bị từ chối là “quá hiện đại” hay như một phần của một âm mưu lớn. Trong trường hợp khoa học và chủ nghĩa duy lý phục vụ cho quân đội, chúng được chấp nhận.


Trong khi chủ nghĩa phát xít luôn là độc tài, không phải tất cả chủ nghĩa độc tài đều là chủ nghĩa phát xít. Stalin, Pol Pot, và Mao là nhà độc tài độc tài tàn bạo, nhưng họ không phải là phát xít. Hitler, Mussolini, Hirohito, và Gömbös là phát xít. Chủ nghĩa dân tộc Shōwa của Hirohito có nhiều yếu tố phát xít.


Trong khi chủ nghĩa phát xít có xu hướng thiên về cánh hữu, phong trào phát xít thường sử dụng những hình thái tự do như một “lá chắn về ý thức hệ”. Đức quốc xã che giấu mình trong tổ chức công đoàn lao động. Phát xít Nhật sử dụng việc chống tham nhũng.


Phát xít Mỹ và Anh ngày nay sử dụng “tự do ngôn luận” để che chắn cho mình.


Chủ nghĩa phát xít lợi dụng chủ nghĩa tự do như một lá chắn tư tưởng; đây là một thủ đoạn cố ý nhằm cho phép chủ nghĩa phát xít được xây dựng ngay trước mặt của Đảng Tự Do. Ai có thể chống lại tự do ngôn luận tuyệt đối? Bạo lực không bao giờ là câu trả lời, phải không? Làm thế nào chúng ta có thể người theo chủ nghĩa da trắng thượng đẳng nếu chúng tôi có một anh chàng đen làm vật tượng trưng?


Trong khi những người theo chủ nghĩa tự do rất nhạy cảm với các vấn đề về chủng tộc và khuynh hướng tình dục - nhưng theo một cách không nhất và hời hợt.. Phát xít sử dụng chủ nghĩa vật tượng trưng một cách khinh miệt để làm tê liệt những ai theo chủ nghĩa tự do. “Làm sao Andy Ngô, một người đồng tính, con trai của dân nhập cư châu Á, lại có thể là phát xít?” Nhóm “Proud Boys” (những chàng trai kiêu hãnh) có một anh da đen. Chiếu tướng!”


Phát xít thường sử dụng người đồng tính, người da đen, người gốc châu Mỹ Latinh hay người châu Á làm các thành viên tượng trưng bởi vì họ biết nó có tác dụng với người da trắng - và CHỈ với người da trắng. Cộng đồng người da đen có toàn bộ kho từ vựng để mô tả những người da đen phục vụ chủ nghĩa da trắng thượng đẳng. Hãy hỏi những người gốc Mỹ Latinh chữ “mejorando la raza” nghĩa là gì.


Phát xít lợi dụng sự nhạy cảm thiên tả như “tự do ngôn luận không giới hạn luôn luôn là tốt,” hay “bạo lực lúc nào cũng xấu” để tổ chức chủ nghĩa phát xít ngay trước mặt những người theo chủ nghĩa tự do. Những cuộc biểu tình nhỏ của phát xít về “tự do ngôn luận” phát triển thành các cuộc biểu tình lớn cổ vũ cho sự bức hại những người nhập cư và người chuyển giới.


Phát xít hiểu rằng đa số người cánh tả là những người da trắng ôn hòa thuộc tầng lớp trung tới thượng lưu; những người này ghét bạo lực và rối loạn.Những người da trắng ôn hòa có thể hỗ trợ công lý và quyền công dân một cách thụ động, nhưng họ tin rằng những người ủng hộ cho tội diệt chủng nên bị đánh bại bởi việc tranh luận.


Bản thân MLK cảnh báo rằng là người da trắng trung hòa chính là trở ngại lớn nhất đối với sự tự do. Phát xít hiểu và lợi dụng sự ưu thích hòa bình và trật tự của người theo chủ nghĩa tự do.
“Tôi hầu như đã đạt đến kết luận đáng tiếc rằng trở ngại lớn của người da đen trên bước tiến tới tự do không phải là Hội đồng những công dân da trắng hay những người của đảng Ku Klux Klan mà là những người da trắng ôn hòa. Những người này trung thành với trật tự hơn là công lý. Họ ưu thích một nền hòa bình tiêu cực thiếu vắng tình trạng căng thẳng hơn là một nền hòa bình tích cực mà có sự hiện diện của công lý.
Phát xít biết rằng người theo chủ nghĩa tự do sẽ không tỉnh thức trước các mối đe dọa cho đến khi nó đã quá muộn, như bài thơ nổi tiếng của Niemöller:

Đầu tiên chúng đã đến bắt những người theo Chủ Nghĩa Xã Hội, và
Tôi đã không lên tiếng
Vì tôi không phải là người theo Chủ Nghĩa Xã Hội

Rồi chúng đã đến bắt những người của công đoàn, và
Tôi đã không lên tiếng
Vì tôi không phải là người của công đoàn

Rồi chúng đã đến bắt những người Do Thái, và
Tôi đã không lên tiếng
Vì tôi không phải là người Do Thái

Rồi chúng đã đến bắt tôi - và không còn người nào lên tiếng cho tôi.

Martin Niemöller


Diễn viên hài người Úc @aamer_rahman tuyệt đối chỉ trích nỗi lo lắng bồn chồn của những người theo chủ nghĩa tự do về cuộc đối đầu trực tiếp của antifa với phát xít trong video nổi tiếng này về việc đấm bọn Đức quốc xã.

Người da trắng ôn hòa có xu hướng cho rằng những ý tưởng phát xít sẽ bị đánh bại một cách tự nhiên và bình yên trong “thị trường của ý tưởng”. Lịch sử lại dạy chúng ta khác. Trong thực tế, chủ nghĩa phát xít rất hiệu quả trong việc sử dụng sự mù quáng, sự sợ hãi, và các điều kiện kinh tế để tuyển dụng. Chỉ cần một vật tế thần là đủ.



Chủ nghĩa phát xít đòi hỏi hiến tế “những nhóm người ngoài” nhỏ và bất lực. Một nhóm càng nhỏ và yếu thế hơn thì càng dễ dàng cho bọn phát xít bức hại hơn.


Đầu tiên chúng đã đến bắt :

Người Hồi giáo.
Roma.
người chuyển giới.
người tị nạn Trung Mỹ.


Luôn luôn phải có một “cuộc xâm lược”.



Đài Fox News: Xuất bản ngày 16 tháng 9, 2015 Cập nhật mới nhất ngày 24 tháng 1, 2017 Bill O’Reilly: Sự xâm lược đầy kịch tính của người Hồi Giáo Nhiều người Mỹ đang giận dữ về nền kinh tế nước Mỹ vì không cung cấp đủ việc làm và những hỗn loạn ở hải ngoại.
Buzz News Week Trump ám chỉ những người nhập cư là bọn sâu mọt và nói họ sẽ “tàn phá đất nước của chúng ta” Đây là bình luận của Trump sau khi ông ta bảo vệ chính sách “hoàn toàn không khoan dung” của mình. Đây là chính sách tách trẻ em ra khỏi gia đình của chúng tại biên giới bắt đầu vào tháng 4. Tác giả Mary Ann Georgantopoulos Cập nhật gần nhất ngày 19, tháng 6, 2018 lúc 4:55 chiều



Chủ nghĩa phát xít là một sự thích nghi hiện đại, được thiết kế nhằm phát triển chủ nghĩa toàn trị từ bên trong một nền dân chủ tự do. Cũng giống như một khối u, chủ nghĩa phát xít tự ngụy trang; bắt chước và chiếm đoạt các hệ thống tự nhiên của cơ thể cho đến khi quá muộn. Bất cứ điều gì những ai chống phát xít làm để đánh trả lại chủ nghĩa phát xít sẽ được xem là quá vội vàng.



Đổi mới chính của chủ nghĩa phát xít là cướp hoài nghi của những lý tưởng tự do như khoan dung và tự do ngôn luận. Che giấu trong “tự do ngôn luận”, phát xít tổ chức chủ nghĩa phát xít ngay trước mặt những người theo chủ nghĩa tự do. Phát xít làm việc này một cách cẩn thận không bao giờ kích động một phản ứng mạnh mẽ. Karl Popper gọi đây là “Paradox of Tolerance” (Nghịch lý của sự khoan dung).


“Nghịch lý của sự khoan dung”
Nhà triết học Karl Popper
Liệu một xã hội khoan dung có nên dung thứ sự không khoan dung?
Các người có muốn có thêm sự khoan dung không? Vậy thì hãy tôn trọng những ý kiến của tôi.
Nó là một nghịch lý nhưng sự khoan dung không giới hạn sẽ dẫn đến sự hủy diệt của sự khoan dung.
Khi chúng ta mở rộng lòng khoan dung đến những kẻ không khoan dung công khai (Hãy cho họ một cơ hội)
… những người có lòng khoan dung sẽ bị hủy diệt và sự khoan dung cũng bị hủy diệt theo.
Bất cứ phong trào nào chủ trương sự không khoan dung và sự ngược đãi phải nằm ngoài luật pháp.
Nhìn thì có vẻ như là một nghịch lý nhưng sự bảo vệ sự khoan dung đòi hỏi phải không khoan thứ cho kẻ không có lòng khoan dung.


Phát xít tổ chức chủ nghĩa phát xít theo cách mà nhiều kẻ hiếp dâm “thử” nạn nhân của họ. Kẻ hiếp dâm bắt đầu với tội lỗi nhỏ như hôn má nạn nhân của họ, cẩn thận chú ý phản ứng của họ. Khi nạn nhân phản ứng, họ bị “thao túng tinh thần” - làm cho họ cảm thấy như họ đang phản ứng thái quá.


Một cách phổ biến mà phát xít thao túng tinh thần những người theo chủ nghĩa tự do là quảng cáo những vụ biểu tình thù ghét của chúng như là những cuộc biểu tình “tự do ngôn luận”. Trong năm 2017, các cuộc biểu tình Unite The Right (Đoàn kết cánh tả) chết người ở Charlottesville được quảng cáo như là một “cuộc biểu tình cho tự do ngôn luận” bởi người tổ chức tên là Jason Kessler, một phát xít bạo lực của tổ chức Proud Boy.


"Heather Heyer đã là một tên cộng sản béo đáng ghê tởm. Những tên cộng sản đã giết chết 94 triệu người. Có vẻ như đã tới lúc quả báo."


Dấu hiệu thứ nhất của chủ nghĩa phát xít: Sự tối thượng của cảnh sát và quân sự.



Dấu hiệu thứ 2 của chủ nghĩa phát xít: Nỗi ám ảnh với việc mang dân tộc quay về một kỷ nguyên huyền thoại của sự vĩ đại. Hitler thường xuyên hứa hẹn “Làm cho nước Đức vĩ đại lần nữa” (xem dưới đây: năm 1940, 1934) bằng cách loại trừ nó khỏi kẻ thù của mình.


Adolf Hitler đã nói với người dân là hắn ta sẽ làm cho nước Đức “vĩ đại” trở lại.


Dấu hiệu thứ 3 của chủ nghĩa phát xít: Sự ám ảnh với pháp luật và trật tự. Nhà lãnh đạo phát xít đặt mình vào vị trí là người duy nhất có thể cứu đất nước khỏi bị phá hủy bởi bạo lực và hỗn loạn. Chỉ có một mình ÔNG ẤY là có thể khôi phục luật & trật tự (nhưng ông ta sẽ cần những quyền lực đặc biệt của cảnh sát).